Tướng rất quan trọng vì tướng có thể nói lên tính cách, số phận của một người. Sẽ có những người tướng rất đẹp nhưng cũng có người vì một vài điểm khiếm khuyết mà đi chỉnh sửa vì họ sở hữu phá tướng. Vậy phá tướng là gì? Xin mời các bạn cùng đón đọc.
Những điều bí ẩn của phá tướng
-
Phá tướng là gì
Phá tướng là ám chỉ tướng người có quý tướng, tướng tốt nhưng chỉ vì một đặc điểm trên cơ thể khiến vận mệnh lao đao, mất đi cái quý vốn có. Phá tướng có ám phá và minh phá.
Minh phá hiện nổi ra bên ngoài. Ví dụ, người cao lớn vai to, trán rộng, thân thể nặng khôi vĩ nhưng bị cái cằm lẹm. Còn ám phá tiềm ẩn bên trong. Ví dụ thể mạo đáng bậc nhất phẩm nhưng hình hôi hám, mồ hôi thường tiết đêm ngày bất kể nóng, rét hoặc nằm ngủ hay nói mê nói sảng liên miên.
-
Câu chuyện về phá tướng của phụ nữ
Nàng Hạnh Xuân với vẻ đẹp kiều diễm
Một nhà nghiên cứu về Tướng Mệnh học người Trung Quốc tên là Tề Đông Dã kể rằng :
“ Vào cuối đời Thanh triều vua Quang Tự tại Bắc Kinh , nơi thanh lâu nổi tiếng đương thời tục gọi là Bát đại Hồ đồng , có nàng danh kỹ mang cái tên thật kiều diễm Hạnh Xuân . Nếu ai không biết nàng là kỹ nữ mà trông thấy thể thái diện mạo của nàng thì đều phải nghĩ rằng nàng là một quý phu nhân, vừa đẹp vừa đoan trang , dáng đi, lúc nói, miệng cười, khi nằm, khi ngồi rất nhã nhặn chẳng bợn chút thô tục cũng không có điểm nào yêu quái tiện dâm. Thế mà sự thật rành rành , Hạnh Xuân đang là một ca kỹ , chỉ khác ở chỗ nàng là thứ ca kỹ cực kỳ nổi danh, khắp Trung Quốc các đạt quan, quý nhân đều biết tiếng, đều mong được gần gũi nàng cho thoả chí . Phàm loại danh kỹ thường thường chỉ lưu lạc thời gian ngắn rồi sẽ được các tay quyền thế hoặc phú thương hoặc danh sĩ , hoặc kẻ giang hồ tứ chiến chuộc ra mang về làm thiếp yêu. Hạnh Xuân dĩ nhiên cũng không ra ngoài thông lệ đó. Một hôm trong đám khách, có phú thương họ Hạ muốn lấy Hạnh Xuân làm thê thiếp. Chuyện tiền chuộc dù phải trả trăm luợng vàng chẳng thành vấn đề . Họ Hạ chỉ chú trọng một điều duy nhất: Liệu Hạnh Xuân có sinh con không ? Éo le một nỗi là họ Hạ không muốn nàng sinh con bởi lẽ ông ta đã có vợ và hai thiếp rồi, con cái đùm đề. Thêm nữa, ông rất yêu vẻ đẹp của Hạnh Xuân , ông muốn nàng sẽ như bức tượng bằng ngọc, nếu sinh con tất nàng sẽ xấu đi. Để giải quyết nỗi thắc mắc này họ Hạ chỉ khả dĩ trông vậy vào khoa coi tướng, ông mời ngay một vị túc nho họ Mạc đến Bát Đại Hổ Đồng dùng cơm luôn thể nhờ cậy chỉ giáo cái tướng cách Hạnh Xuân. Nàng được gọi tới bàn hầu rượu. Mạc tiên sinh không hiểu ẩn ý của lái buôn họ Hạ kia nên nghĩ rằng ông họ Hạ kia muốn lấy Hạnh Xuân để có thêm con, nên sau khi quan sát Hạnh Xuân rồi, mới ghé tai bảo bạn:“ Không nên lấy nàng vì vĩnh viễn không thế sinh đẻ“. Người họ Hạ hỏi: “ Ngoài đường sinh đẻ , Hạnh Xuân còn có điểm xấu nào nữa ? “
Mạc tiên sinh đáp: “ Tướng cô ta cứ theo dung mạo bên ngoài thì phải tam phẩm phu nhân , thế mà chẳng hiểu tại sao lại luân lạc vào đây sống đời ca kỹ ? Vì tướng cách cô ta nhất định lấy người chức tước, chứ không phải lấy phú thương đâu “. Lạ gì thói lái buôn trọng lời khinh ly biệt, lời Mạc tiên sinh làm cho họ Hạ thắc mắc, ông muốn xem cho kỹ kẻo lỡ không hạp số có ngày lụy vào thân nên mới năn nỉ Mạc tiên sinh tìm cho ra cái phá tướng nào ghê gớm đến nỗi biến một phu nhân thành con điếm. Nhưng Mạc tiên sinh nhìn không ra. Điều này khiến cho tiên sinh tức bực vô tả và tiên sinh quyết tìm cho ra.
Bởi vậy, Mạc tiên sinh từ bữa ấy năng lui tới Bát Đại Hổ Đồng. Một hôm , ngồi nói chuyện vãn cùng Hạnh Xuân, tiên sinh liền hỏi thẳng vào đề cho nàng biết tướng cách giá đáng phu nhân sao lại lạc loài nơi thanh lâu đàn phách. Hạnh Xuân nói : “ Thuở nhỏ cha mẹ xem số cho nàng, thầy số bảo tương lai nàng là người trong thanh lâu. Lên tám tuổi, cha mẹ theo nhau mất sớm, nàng phải đi làm con nuôi và sau cùng rơi vào tay lũ buôn hương bán phấn. Con mụ dầu cũng đem số nàng hỏi thầy đoán để xem con bé này liệu có phải là cây tiền cho mụ chăng? Thầy đoán mệnh phê vào lá số mấy chữ: “Mỹ nhi vô tử, diệm nhi đa phu “, nghĩa là đẹp không con , tài sắc nhưng nhiều chồng . Lá số ấy hiện nàng vẫn giữ. Mạc tiên sinh cố ý ngồi nói chuyện thật lâu với Hạnh Xuân , hy vọng phát hiện được phá tướng của nàng. Nhưng từ buổi trưa đến quá chiều tuyệt nhiên không thấy gì khác lạ cả. Rời kỹ viện ra về, dọc đường Mạc tiên sinh chợt nhớ ra trong thời gian đàm thoại với cô kỹ nữ, mình là ông già ngoại năm mươi mà cũng chẳng phải đi tiểu tiện lần nào, thế mà Hạnh Xuân mới mười chín tuổi đầu lại phải cứ chốc chốc xin phép đi tới sáu lần bảy lượt, vả chăng lúc này vào mùa hè, thông thường người hay ra mồ hôi chứ đâu có cần tiểu tiện .
Đúng rồi, Tướng Mệnh gọi là tiết khí , một loại ám phá tướng. Đến tối, Mạc tiên sinh vội vã tới kỹ viện tìm cô bạn đồng phòng với HạnhXuân tên là Phi Phượng đế hỏi xem hôm nay Hạnh Xuân có đau ốm chi không ? Phượng bảo không. Mạc tiên sinh thừa cơ nói luôn thế tại sao buổi chiều cô ta ngồi nói chuyện với tôi mà luôn te te chạy vào cầu đến cả năm bảy lần. Phi Phượng chỉ bưng miệng cười. Mạc tiên sinh cho biết sở dĩ ông ta đến đây hỏi lẩn thẩn như thế là vì lý do liên quan đến vấn đề xem tướng số . Bấy giờ, Phi Phượng tỏ vẻ ngạc nhiên: “ Thôi chắc rồi , nếu vậy con Hạnh Xuân có phá tướng thật rồi . Tôi không hiểu tướng hay phá tướng thế nào , nhưng tôi thấy con Xuân có cái bệnh kỳ lắm “ .Phượng chỉ nói đến đây và im bặt. Mạc tiên sinh hỏi : “ Cô ta có bệnh về bài tiết thì nên tìm thầy thuốc chữa , khó gì đâu “. Phi Phượng cười đáp :” Nó đi chữa thầy nhưng thầy thuốc bảo nó không phải là bệnh , chỉ là thói quen, không dùng thuốc chữa được “Ngưng một lát , Phượng nói tiếp :” Cái phá tướng ấy của Hạnh Xuân không chỉ là đi tiểu tiện luôn luôn thôi đâu , mà còn ... “ Phượng lại không nói thêm. Tuy nhiên , Mạc tiên sinh cũng chẳng cần hỏi nữa, phá tướng của Hạnh Xuân quá rõ ràng.
Câu chuyện chứng tỏ Tướng Mệnh học đã tìm thấy từ cái đẹp biểu diện có một cái xấu nguy hại tiềm ẩn bên trong nói về phá tướng thì cũng nên nói về ẩn tướng. Ẩn tướng thì ngược lại phá tướng, người cái gì cũng xấu, nhưng có những tướng ẩn (chủ yếu là tướng động) làm thay đổi toàn bộ vận mệnh.